VÀI GIAI THOẠI LIÊN QUAN ĐẾN KHU VỰC HẠ ĐÌNH

 


a) Giai thoại về Răng 
     Đời thanh , Khang Hy Hoàng Đế , tướng mạo cốt cách rất bình thường , ông thường cải trang làm kẻ thứ dân lẻn ra khỏi cung cấm để chính mình thanh sát cảnh sinh hoạt của dân chúng . Một bữa kia , Khng Hy đi ngang qua một căn lều , thấy nhiều người xúm lại để thầy tướng coi vận mạng cho từng người . Hiếu kỳ Khang Hy cũng đứng lại nghe , sau đó ông lại nhờ thầy tướng coi giùm mình . Xem kỹ , thầy tướng không khỏi kinh ngạc , lại không biết nay là đương kim hoàng tử , bèn hỏi:" Các hạ có sợ lời nói thật không ?" Khang Hy đáp :"không, tôi tình cờ đi ngang qua nay, vì tính hiếu kỳ xin tiên sinh cứ nói thật ra , không hề chi"

-Theo sự quan sát của kẻ hèn này thì diện mạo các hạ thuộc loại tiện cách , toàn thân cẩu cốt . Nếu căn cứ vào tướng cách mà bàn thì đó là tướng ăn mày

     Khang Hy nghe xong ,không nhịn được cười ha hả ,bèn liệng ném bạc coi tương rồi quay mình toan bỏ đi . Thầy tướng ngẩn người quan sát rồi gọi Khang Hy đứng lại , áy náy nói "Điều kẻ hèn này vừa nói là căn cứ vào tướng cách . Theo tướng bề ngoài thì đó là loại tướng xấu nhất , nhưng nhân lúc các hạ sắp đi , há miệng cười lớn để lộ răng rồng . Cẩu cốt mà sinh được răng rồng là sự cực quí, muôn người mới có một . Có được tướng cách đặc biệt đó thường là kẻ phú quý vô cùng , muốn gì được nay . Xin các hạ cố lên , đừng để phí tướng cách đặc biệt đó"

     Khang Hy nghe nói rất phục tài quan sát của thầy tướng, lại cảm động những lời khuyên nhủ chân thành , nên khi về đến cấm cung , nhà vua hạ chỉ thây tướng vào bệ kiến và thưởng cho quan chức , đó là nhờ tâm địa lương thiện của ông thầy tướng


b)Về Nhân trung ngăn lệch , Hạ đình liệt cách 
Vào khoảng năm thứ 22 Dân Quốc (tức là khoảng 1933) tại Nam Kinh có rất nhiều viên chức chính phủ sùng bái việc coi tướng , vì có khá đông tướng học gia tài tử xuất sắc , trong số đó có viên Tham sự họ Tiền .Một bữa kia , ông Ngô Triệu Mai , tòng sự tại tối cao Pháp viện ,tổ chức bữa tiệc có cả họ tiền tham dự và gần như suốt buổi tiệc chỉ bàn về tướng . Trong tiệc có một vị thực khách họ Hạ tự nhận là ở Vân Nam vừa mới đến Nam Kinh , yêu cầu Tiền Tham sự coi tướng giùm mình xem vận mạng ra sao . Tiền quan sát họ Hạ hồi lâu rồi hỏi :" Tiên sinh năm nay chưa đến 50 tuổi phải không?" Hạ đáp:"Phải năm nay tôi49". Tiên hỏi :" Năm ngoái vợ tiên sinh tạ thế đúng không ?" Hạ đáp :"Đúng , tiện nội vừa mất năm rồi " 
Đoán xong quá khứ , hạ bèn hỏi đến việc tương lai . Tiền nói:"Ông tuy vừa từ Vân Nam lai nay nhưng rồi ông lại trở về Vân Nam ngay. Việc ông dự địng làm đã thành tựu rồi , ông chưa biết sao?" 
Hạ thấy Tiền nói quá đúng ý nguyện của mình nên phục lắm, nhưng thật tình chưa rõ kết quả việc đỉnh làm. Nguen do là thời đó , nước Tàu theo chế độ tản quyền , cơ cấu tổ chức tại mỗi tỉnh gần như là một chính phủ . Hạ được bạn bè ở Nam Kinh đề bạt nên được Bộ trưởng

      Giáo Dục bổ làm Gím Đốc Học chính tại tỉnh Vân Nam với quyền hành tương tự như Bộ trưởng Giao dục của một tiẻu quốc . Tuy vậy , Hạ vẫn lo rằng nếu chính phủ địa phương cải tổ toàn diện thì rất có thể phe cánh của nhóm người mới ở địa phương không chịu công nhận Hạ làm Giám đốc Học chính. Mà viêvc thay đổi chính phủ địa phương thời đó là rất có thể xảy ra , và 
lúc đó tỉnh Vân Nam lại rục rịch sắp cải tổ chính quyền

     Nghe Hạ nói ngay tình chưa biết , họ Tiền thông cảm mối lo lắng của Hạ bèn nói :" bất kể chính qytền Vân Nam cải tổ ra sao thì ômg vẫn ở chúc vị trưởng ngành giáo dục tỉnhđó đến ngày mãn phần" Hạ nghe nói trong bụng rất mừng , tự nghĩ nếu như vậy hy vọng là có thể tai chức đến 20 năm

     Mấy bữa sau, một thực khách trong bữa tiệc hôm đó đến hỏi Tiền rằng :" Ông nói như vậy đúng không ? Thời buồi này, chính trường nay vầy mai khác , biến đổi luôn luôn làm sao vững được đến già ?" 
Sau khi biết chắc người đó không phải là bạn của Hạ , họ Tiền mới nói rõ thêm " Tôi nói như vậy là xét rằng thọ số của Hạ chỉ đến giữa năm 51 tuổi là dứt . Quan vận và thọ mạng tương quan" 
Người kia nói :" ủa , thì ra là vậy . Chúng tôi xem Nhâu trung của Hạ thấy ngắn và lệch thì chỉ tưởng là hoạn lộ năm đó là không tốt chứ không đoán đươc là thọ mạng ông ta năm dó chấm dứt . Về điểm này xin ông giảng giải rõcho"

     Tiền đáp :" về phần tướng khuôn mặt , Nhân trung là nơi giao tiếp giữa Trung đình và Hạ đình chủ về vận mạng năm 51 tuổi. Hạ tiên sinh có Nhân trung ngắn và lệch thì dĩ nhiên năm đó vận mạng nói chung là không được tốt . Nhưng tại sao lai quả đoán là năm đó ông ta sẽ chết thì cần phải xem thêm hình dạng của môi miệng và thế của Hạ đình. Môi Miệng của Hạ thuộc loại liệt cách , âm thanh rè như tiếng phèn la lại không có âm lượng , cằm vừa ngắn lại vừa thon . Nói tóm lai phần Hạ đình của ông không có điểm nào đáng kể . Xua nay, nếu chỉ có phần Nhân trung xấu mà môi miệng và Hạ đính tốt tjì đến vận hạn của Nhân trung , tức là 51 tuổi chỉ không được êm xuôi mà thôi chứ không nhgĩ đến chết chóc . Đắng này , môi miệng và khu vực Hạ đình đèu quá xấu thì đến vận hạn của Nhân trung khó tránh khỏi tuyệt mạng " 
Quả nhiên , Hạ làm Giám đốc Học chính tỉnh Vân Nam được 2 năm, đến năm51 tuổi bị bệnh và mất tại chức. 
--------------------------------------------------------
      Trước thời Trung Hoa Dân Quốc ít năm , lúc đó Dân Quốc Đảng còn âm thầm hoạt động trong bóng tối , có hai yếu nhân về sau Đều là các nhân vật có tên tuổi trong giới chính Trung Hoa là Lâm Sâm và Tôn Dật Tiên . Cả hai đều được người xem tướng lúc chưa hiển đạt về nhiều phương diện , nhưng ở nay chỉ thuật lại riêng vấn đề tử tức mà thôi.

      Hồi đó có bậc trưởng vối họ Cao có biệt tài xem tướng và chính nhờ có họ Cao bí hiểm mà sau này Lâm Sâm rất tin tưởng ở tướng học . Một bữa , họ Cao có đề cập đến vấn đề con cái của Lâm Sâm như sau:" Số anh .........hiếm hoi , nếu như đến 35 tuổi mà vẫn chưa có con thì nên nuôi con nuôi đi , không phải để phụng dưỡng mà để nối dõi tông đường " 

      Lâm Sâm cho rằng theo chỗ ông ta được biết về tướng thì tướng học chỉ cho biết được sự tốt xấu của vận mạng hay công việc , còn phần con cái là do hai vợ chồng chung sức tạo nên , làm sao nhìn một người mà lại đoán ra được . Bởi vậy ông ta không tin hỏi vặn lại : " Sinh con là việc của hai vợ chồng làm sao chỉ nhìn một trong hai người mà biết được ? Vả lại , đàn ông đến 60, 70 tuổi còn sinh con là sự rất thường , tại sao lại có thiên kiến cho tôi nếu trước 35tuổi chưa có con thì không thể đẻ con được ?" 

      Như chưa đủ Lâm Sâm còn bồi thêm :" Không sinh con được phần lớn là do đàn bà . Tôi là đàn ông , nếu vợ cả không con thì lấy vợ lẽ , nàng hầu để có con , sao lão bá đơn thuần nói là tôi không con " 
Họ Cao thấy Lâm Sâm có vẻ không bằng long vè sự nhận định của mình bèn giải thích " Đã đành việc sinh con đẻ cái là việc chung của hai vợ chồng nhưng cả hai phải không có bệng kín gì mới được . Nếu một trong hai người có bệnh kín thì làm sao có con . Hiện nay tôi thấy anh có khuyết điểm đó nên mới quyết đoán như vậỵ  

     Họ Cao lại e rằng Lâm Sâm chưa tin mình nên lại tay chỉ vào Nhân trung của mình nói với Lâm :" Đây là khu vực liên hệ với việc sinh con . Nếu sâu vào và rõ như cái rãnh là tướng nhiều con , nếu nông hoặc bằng phẳng là dấu hiệu hiếm hoặc không có con . Nhân trung của anh bằng phẳng như da mặt . Từ 35 tuổi trở về trước là lúc nhười ta có tinh lựu sung mãn mà nếu không có con thì từ đó trở về sau càng khó có con hơn nữa ." Lâm Sâm lấy gương soi quả nhiên thấy Nhân trung của mình bằng phẳng nay nge bậc trưởng bối nói vậy mới nhớ lại bốn ngươi quen thuộc , thảy đều có vợ lâu năm và nhớ lại ai là 
kẻ có Nhân trung sâu rõ , ai là người có Nhân trung bằng phẳng . Quả thực hai người nhiều con đều có Nhân trung sâu và rõ còn hai người kia không con thì Nhân trung quá nông cạn , gần như không có vậy